Aibo là một chú chó robot hoàn hảo của gia đình. Nó chu đáo và tham gia vào mọi trò chơi với chủ nhân của nó, vui vẻ đi theo bất cứ nơi nào chủ nhân muốn đi. Nó không bao giờ biến căn phòng của bạn thành một mớ hỗn độn. Nó hát và nhảy theo yêu cầu, và thậm chí nó còn có thể nói “chào buổi sáng” chủ nhân.
Aibo có thể làm được những điều đó không phải Aibo là một giống chó thông minh đến kỳ lạ mà đây là một loại chó robot do Sony sản xuất.
Tuy nhiên, cơ thể của nó lại bằng kim loại và nhựa, chứ không phải là xương và lông thú, và nó sẽ không thay đổi cách “cư xử” mặc cho chủ nhân có đối đãi như thế nào đi chăng nữa. Theo như tờ New York Times, khi Sony ngừng sản xuất các bộ phận cho Aibo vào năm 2014, chủ nhân thực sự đau khổ vì điều đó có nghĩa là "cái chết" sắp tới với vật nuôi của họ, thậm chí học còn tổ chức lễ tang cho chúng.
Tại sao chúng ta không thể “kết nối” với vật nuôi robot, ngay cả khi chúng không còn tồn tại?
Nhà tâm lý học Gail Melson đã nghiên cứu về cách thức trẻ em, từ 4 đến 15 tuổi, tương tác với chú chó robot AIBO, và phát hiện ra rằng hầu như cách đối xử của trẻ với vật nuôi robot khác biệt so với vật nuôi thật. Tuy nhiên, chúng không hành xử theo cách coi robot là một vật thể vô tri vô giác hoặc một món đồ đồ chơi.. Điều đáng lưu ý là trẻ em ở mọi lứa tuổi đều rất yêu quý vật nuôi bằng xương bằng thịt và không thích chú chó Aibo.
Một mặt, thú cưng robot đã cho thấy những giá trị trong việc giúp đỡ điều trị bệnh cho con người. Những người bạn nhân tạo có lông của Joy of All Companion, dòng chó và mèo robot của Hasbro, hay một con hải cẩu robot Paro được sử dụng thành trong trị liệu giúp đỡ các bệnh nhân có vấn đề về nhận thức như mất trí nhớ, tự kỷ, có khuynh hướng dễ rối loạn tinh thần hay xoa dịu nỗi đau cho con người. Các “dịch vụ” mà những con thú robot này cung cấp tương tự như những con vật thực sự, chúng làm tan biến sự cô đơn và nỗi buồn bởi tình bạn và tình cảm mà chủ nhân dành cho mà không cần đến sự chăm sóc như những thú cưng sống.
Một nghiên cứu năm 2016 so sánh 61 bệnh nhân mắc chứng mất trí nhớ khi được chăm sóc một con vật cưng robot (đặc biệt là chú hải cẩu robot Paro) ba lần một tuần trong 20 phút, so với nhóm bệnh nhân được chăm sóc bình thường. Các kết quả cho thấy rằng: nhóm dùng robot Paro mạch đập giảm và lượng oxy trong máu tăng cao (dấu hiệu giảm căng thẳng, giảm mức độ trầm cảm và lo lắng, và nhu cầu giảm đau và thuốc trị bệnh cũng không còn nhiều.
Thêm một nghiên cứu nhỏ cũng cho thấy rằng trẻ em mắc chứng tự kỷ tiếp xúc nhiều hơn với chú chó robot AIBO thường có những sự tương tác nhiều hơn – một biểu hiện của người bình thường.
Đối với người bị dị ứng với lông chó, mèo hoặc những người không có thời gian hoặc tiền để chăm sóc vật nuôi, phiên bản robot có thể là một lựa chọn tốt hơn. Tuy nhiên, các nhà tâm lý học phát triển đặc biệt quan tâm đến vấn đề: con người tiếp xúc chủ yếu với động vật bằng robot, chứ không phải với thú cưng sống, có thể thiếu các mối liên hệ xã hội hoặc tình cảm do các sinh vật sống cung cấp.
"Chúng tôi vô cùng quan ngại về việc trẻ em sử dụng các công nghệ như iPad và điện thoại di động", Broadbent nói. "Một trong những nỗi sợ hãi là trẻ em lớn lên sẽ cô lập và cô đơn vì chúng không xây dựng tình bạn với những đứa trẻ khác mà chỉ suốt ngày chơi với các đồ chơi công nghệ”.