Đức từng sản xuất súng cối 6 nòng Nebelwerfer đối chọi với BM-13-"Katyusha" của Liên Xô

Trong Chiến tranh thế giới thứ hai, dù chỉ được đưa vào sử dụng thời gian không dài, nhưng súng cối 6 nòng Nebelwerfer của Đức đã gây không ít khó khăn cho quân đồng minh, nhất là Hồng quân Liên Xô. Trên chiến trường, loại súng này được quân Đức kỳ vọng đối chọi với BM-13 hay còn gọi là "Katyusha" huyền thoại của Liên Xô.
Những Những người lính Liên Xô gọi chúng là Vơushi, (tương tự BM-13) vì âm thanh đặc biệt khi bắn.

Vào giữa những năm 1930, kỹ sư người Đức Nebel đã phát triển một súng cối cỡ nòng 150mm và bệ phóng 6 nòng. Cơ sở để tạo ra súng cối Nebelwerfer 41 là súng chống tăng Pak 35/4. Trên giá đỡ được lắp đặt 6 ống phóng, mỗi ống dài 1,3m cỡ 158,5mm. Súng nặng 770kg. Nó có cơ cấu xoay và nâng. Tầm bắn tối đa 6.100m; tầm bắn hiệu quả từ 4.000-6.000m. Năm 1937, nó bắt đầu thử nghiệm. Vũ khí này được gọi là súng cối loại d. Nó được quân đội Đức áp dụng vào năm 1940 và đến năm 1941 đã nhận được một tên khác: Nebelwerfer 41 (Nb.W 41).

"Katyusha" của Liên Xô.

Năm 1940, các sư đoàn đặc biệt trong quân đội Đức đã được trang bị Nebelwerfer 41. Lần đầu tiên súng cối phản lực được người Đức sử dụng ở Pháp. Ngoài ra, Nebelwerfer 41 người Đức đã sử dụng trong cuộc đổ bộ lên đảo Crete. Ở Mặt trận phía Đông, vũ khí này đã được sử dụng gần như ngay từ những ngày đầu tiên, trong đó đáng kể nhất là bắn vào những người bảo vệ Pháo đài Brest, được sử dụng trong cuộc bao vây Sevastopol.

Panzerwerfer 42 được đặt trên xe tự hành MLRS 

Năm 1942, 3 trung đoàn đặc biệt của quân đội Đức được thành lập và trang bị loại súng cối này. Kể từ năm 1943, súng cối sáu nòng Nebelwerfer 41 bắt đầu trang bị cho các sư đoàn bộ binh và các trung đoàn pháo binh. Thông thường mỗi bộ phận được trang bị 2 khẩu cối (rất ít đơn vị được trang bị hơn, nhưng không quá 3 khẩu).

Năm 1941, Wehrmacht đã được MLRS áp dụng với sức mạnh thậm chí còn lớn hơn Nebelwerfer 41. 

Loại súng cối này có ưu điểm nhẹ, tiện cơ động và độ chính xác cao, mức phá hủy lớn. nhưng lại có nhược điểm là khi bắn để lại vệt khói rõ ràng; tiếng nổ đầu nòng lớn nên dễ bị lộ.

Đạn cối Nebelwerfer 41 và Nebelwerfer 42 ổn định khi xoay quanh trục của chính nó.

Vào năm 1942, một chiếc Panzerwerfer 42 được đặt trên xe tự hành MLRS nhằm loại bỏ nhược điểm vốn có và được trang bị một khẩu súng máy để bảo vệ. Chiếc xe đã khiến cho tính cơ động của Nebelwerfer tăng lên gấp bội và được sử dụng tích cực cho đến khi kết thúc chiến tranh. Những nhà thiết kế vũ khí người Đức cũng đặt Nebelwerfer trên xe tải Opel, nhưng không thành công vì nó quá nặng, sức cơ động yếu.

Năm 1943, người Đức đã thiết kế một bệ phóng cối tương tự khác, có khả năng bắn cao hơn Nebelwerfer 42. Súng cối này có 5 nòng và cỡ 210mm, bắn đạn 113kg.