Giải mã 4 mẫu máy bay không người lái bí ẩn Trung Quốc lần đầu công khai

0:00 / 0:00
0:00
  • Nam miền Bắc
  • Nữ miền Bắc
  • Nữ miền Nam
  • Nam miền Nam

Trước khi diễn ra có ý kiến dự báo trong cuộc duyệt binh lần này sẽ có một “cơn bùng nổ UAV”: sẽ có nhiều mẫu mới được công khai, nhưng cụ thể loại nào thì chỉ đến khi diễn ra trên Quảng trường Thiên An Môn, chúng mới lộ rõ hình dạng.

Đội hình UAV diễu qua Quảng trường Thiên An Môn. Hai chiếc phía sau là loại "UAV chiếm ưu thế trên không". Ảnh: Sohu.
Đội hình UAV diễu qua Quảng trường Thiên An Môn. Hai chiếc phía sau là loại "UAV chiếm ưu thế trên không". Ảnh: Sohu.

Thực tế, dù đã chuẩn bị tâm lý nhưng khi chứng kiến tận mắt đội hình các máy bay không người lái quân sự của Trung Quốc một số người vẫn thấy sốc. Trong đội hình UAV chiến đấu, các mẫu GJ-11 (Gongji-11 hay Công Kích-11) và CH-9 (Caihong-9 hay Rainbow-9) vốn không phải mới, hãy xem xét những chiếc UAV xuất hiện lần đầu.

Tâm điểm chính của đội hình máy bay không người lái là bốn mẫu khác: hai chiếc cỡ nhỏ hơn phía trước, và hai chiếc cỡ lớn phía sau – có kích thước thậm chí gần bằng tiêm kích hạng trung J-10.

GJ-11.jpg
UAV Gongji-11. Ảnh: QQnews.

Hai chiếc UAV cỡ nhỏ phía trước

Cả hai đều được công bố là UAV “trợ thủ trung thành” (loyal wingman), có cùng đặc điểm: cửa hút gió đặt trên lưng, cặp đuôi đứng chữ V. Tuy nhiên, cách bố trí khí động học lại rất khác nhau.

Chiếc mang số hiệu 53431: Dùng cánh kiểu Lambda (λ), vốn không phù hợp cho bay tốc độ cao nhưng lại có lợi cho khả năng tàng hình. Các mẫu J-50, Feihong-97 của Trung Quốc hay XQ-58A của Mỹ cũng sử dụng thiết kế này.

Cửa hút gió đặt tiến về phía trước, giúp động cơ không bị cản dòng khi máy bay ngóc đầu.

Khoang vũ khí nhỏ, đủ mang bom dẫn đường đường kính nhỏ hoặc tên lửa không đối không tầm ngắn PL-10, khó có chỗ cho PL-15 tầm xa.

Chiec 53431 a.jpg
UAV “trợ thủ trung thành” số 53431. Ảnh: CCTV.

Nói cách khác, mẫu này thiên về hỗ trợ chiến đấu ở tốc độ cận âm, phối hợp với tiêm kích tàng hình trong nhiệm vụ tấn công mặt đất.

Chiếc số hiệu 53432: Hình dáng sắc nhọn, cánh liền thân, góc xuôi lớn, thân dẹt – giống một “phi tiêu bay” thu nhỏ, chú trọng hơn về tốc độ và khả năng tàng hình.

Cửa hút gió lùi về phía sau, khiến khi ngóc đầu dễ ảnh hưởng luồng khí, chứng tỏ thiết kế không nhằm cho nó có khả năng cơ động cao, mà nhấn mạnh tốc độ xuyên phá.

Khoang vũ khí không lộ rõ, nhiều khả năng nằm giữa bụng, dài hơn mẫu 53431, có thể chứa hai tên lửa không đối không tầm trung.

Có thể thấy đây là UAV thiên về đột nhập nhanh, bất ngờ tung đòn diệt các nút chỉ huy tác chiến trên không của đối phương.

53432.jpg
UAV “trợ thủ trung thành” số hiệu 53432. Ảnh: CCTV.

Hai chiếc UAV cỡ lớn phía sau

Hai chiếc mang số hiệu 53636 và 53536, được công bố là loại "UAV chiếm ưu thế trên không" (air dominance UAV).

Cả hai đều không có đuôi đứng, tối ưu hóa tàng hình, mang phong cách “tiêm kích thế hệ 6”.

Qua ảnh chụp của truyền thông có thể thấy bụng có khoang vũ khí dài và hẹp, phù hợp mang tên lửa không đối không tầm xa hoặc bom dẫn đường cỡ nhỏ.

Chiếc có số hiệu 53636 dùng cánh Lambda xuôi lớn, hút gió kiểu “Garrett”, thích hợp tốc độ cao – gợi nhớ đến tiêm kích thế hệ sáu J-50.

So sanh.png
Hai chiếc UAV chiếm ưu thế trên không số 53636 (trái) và 53536 (giữa) có kích cỡ tương đương tiêm kích J-10 (phải). Ảnh: QQnews.

Chiếc số hiệu 53536: cánh thang cụt vát mép (giống F-22 của Mỹ), cửa hút gió DSI (tối ưu tàng hình và trọng lượng). Thân máy bay rộng hơn, tải trọng vũ khí có thể lớn hơn. Đầu máy bay có hệ thống EOTS (EOTS hay “Electro-Optical Targeting System” là hệ thống quang-điện tử tích hợp cho phép UAV/tiêm kích vừa “nhìn”, vừa “ngắm”, vừa “chỉ thị mục tiêu” để tấn công chính xác) và cảm biến quang học, cho thấy nó có năng lực trinh sát và tác chiến tổng hợp vượt trội.

UAV 53536.jpg
Hai chiếc UAV chiếm ưu thế trên không mang số hiệu 53536 (phải) và 53636 (trái).
Ảnh: QQnews.

Khác biệt về vai trò giữa hai loại

Loại UAV “trợ thủ trung thành” (loyal wingman): như “cánh tay nối dài” của tiêm kích tàng hình, có nhiệm vụ đơn giản – mở đường, mang thêm vũ khí, tấn công theo lệnh.

Loại UAV chiếm ưu thế trên không (air dominance UAV): tuy cũng có thể do J-20 chỉ huy, nhưng bản thân có năng lực mạnh hơn, đa nhiệm hơn, được tối ưu hóa theo logic không chiến. Các thử nghiệm của cả Trung Quốc và Mỹ đều cho thấy: phi công giỏi nhất khi đối đầu với UAV chiến đấu cũng khó có cơ hội thắng chúng.